ĐINH LINH - MO RAN / ĐỨA CON GÁI HƯ / MỘT CHIẾN THẮNG NHỎ QUA SỰ THẢ LỎNG / BỘ ÁO NGỦ MỚI / MỘT TIẾNG ĐỘNG TỚI CỬA / GỐC GÁC / TỪ ĐẸP NHẤT / DA THỊT / CHUNG QUANH CÁI ÙA RA / ALL AROUND WHAT EMPTIES OUT / KHỔ LẮM, NÓI MÃI / NHỮNG TRẮC TRỞ CỦA THI CA - thơ


MO RAN

Phải biết có vấn đề khi chính phủ cho tôi đất chùa. Không thể đi ba bước mà không dẫm lên một cái. Không thể có con nít hay thú kiểng. Không thể nhậu xỉn mỗi buổi chiều. Nếu con người không được đạp lên mặt đất thì phải đạp vào đâu?

Tôi với một thằng bạn đi săn cẳng tối hôm qua. Họ mặc quần bó, mình mặc quần rộng. Bò lê trên mặt đất, mỗi đứa vồ được một cặp để tha về cái lỗ nơi chúng tôi ở. Sáng nay tụi tôi mới té ngửa: mấy cái cẳng đó không phải của mình!

Chúng đã rữa một phần, và teo lại một phần, nên chỉ ra vẻ mặc quần rộng.







ĐỨA CON GÁI HƯ

Tôi đã tống khứ con gái tôi ba lần. Tôi để nó ở bờ sông nhưng nó lại mò về. Tôi để nó ở trong rừng nhưng nó lại mò về. Lần cuối, tôi để nó ở cái làng bên cạnh nhưng nó lại mò về.
Chuyện là như vầy: Con gái tôi không bình thường. Nó luôn luôn cởi truồng. Nó không biết nói thành câu. Nó hung hăng mỗi khi nghe nhạc.
Cái gì nó cũng ăn: vỏ cam, xương cá, hột chôm chôm.
Tôi đã kỷ luật nó bằng những phát roi gỗ vào đầu gối.
Tôi cũng đã nhốt nó vào cầu tiêu cả một tuần.
Tôi nghĩ: nó đã như con thú, mình nên đem nó vô rừng cho xong chuyện.
Lần cuối, tôi hy vọng dân làng bên cạnh sẽ giết nó.
Lần nào tôi cũng dụ nó bằng câu này: “Con ngồi đây ăn quả táo này. Ba sẽ trở lại ngay.”







MỘT CHIẾN THẮNG NHỎ QUA SỰ THẢ LỎNG

Một cái trần truồng, khó nhai nằm trên sàn. Một cái trừng phạt có thể nuốt được. Ðây có phải là mặt trái của bánh sinh nhật tôi? Sáu cái răng hàm của tôi đều rỗng, như bỏng ngô. Cái chết đang ngủ ấp trên mái tôn.

“Ðây là một nơi quấy đản,” một tên ngoại quốc đã bảo tôi một lần. Chúng tôi đều ẻo lả và phải giao những quyết định khó khăn nhất cho những người vợ đã chết. Ðời tôi, nếu kết thúc vào buổi chiều này, sẽ được coi là một chiến thắng nhỏ qua sự thả lỏng.







BỘ ÁO NGỦ MỚI

Hai người, tôi thấy rõ, đang nằm lăn trên giường tôi. Một cú đấm thật mạnh, nhưng tôi vùng lên được ngay, và được cứu bởi tiếng chuông. Làm sao con có thể tha thứ cho mẹ được? Mục đích của cuộc sống là làm thật nhiều tiền. Tôi phải làm một chuyện thật lớn trong một ngày gần đây. Thụi một thằng ba trợn. Ngoài lề đường, những ả nhà quê dưới tuổi vị thành niên đang bới ra những cử chỉ tử tế được tán dương trên những tờ báo được quản lý bởi nhà nước.







MỘT TIẾNG ĐỘNG TỚI CỬA

Tôi mơ tưởng khi vô sở ngày hôm sau, tôi sẽ được khoe về việc nằm bệnh viện. Nó không gây cảm giác như bạo lực, chỉ là nhớ nhung. Một tiếng động tới cửa.

Chúng tôi nằm trần truồng dưới mảnh chiếu vì đang mưa. Chúng tôi nằm trần truồng dưới mảnh chiếu vì thích như vậy. Bất thình lình, cái già nua.

Với phần mềm ở giữa, lẽ ra tôi phải biết nó sẽ nổ tung. Tôi ao ước được biết mình đã nuốt những gì.

Tuy mắt tôi chảy nước, tôi chỉ muốn uống một ly nước. Khi họ rờ vào gáy tôi, tay họ biến thành đỏ loe.







GỐC GÁC

Tôi sinh ra cưỡi con heo sữa.
Trong heo này có một gương đẹp
Với những lời khắc vào mặt gương
Chỉ thị cách giết một con heo sữa.

Tôi sinh ra với hai ba dạ dày
Cưỡi một gương đẹp
Trong một nước lớn hơn bản đồ này.

Ăn tôi ngay, con nghêu nói.
Ăn tôi kế tiếp, con gà nói.
Ăn tôi ngày mai, con bò nói.
Ăn tôi cuối cùng, con heo sữa nói.

Tôi sẽ tìm một con heo sữa, bà đỡ đầu tiên bảo.
Tôi sẽ tìm một cây dao cực dài, bà đỡ thứ hai bảo.
Tôi sẽ tìm một cái gương đẹp, bà đỡ thứ ba bảo.

Bạn không biết đâu, nơi tôi sinh
Có hàng ngàn và hàng ngàn
Con heo sữa, cây dao cực dài, và gương đẹp.

Ở đó có hầu hết những thứ trên thế gian này,
Ít nhất một bản sao chính xác cho mỗi thứ.







TỪ ĐẸP NHẤT

Tôi cho "vesicle" là từ tiếng Anh đẹp nhất. Anh nằm sấp mặt, áo cháy hết, lưng bốc hơi. Chính tôi chảy máu. Lưng anh một mùa mụn giộp. Thân thể anh khóc. "Yaw" có thể là từ xấu nhất. Đừng nói "Đạn lạng lách trong thân thể". Hãy nói "Đạn nhảy nhót trong thân thể". Hãy nói "Đạn nhào về trước và ngoắt lên trên". Ánh sáng xiên xuống. Từng cơ nhỏ trên mặt tôi co rúm. Tôi nhẹ nhàng lật anh bạn lên, như người tình nôn nóng, cẩn thận không làm gãy đốt sống cổ. Những quân bài lách cách dưới lớp da giòn. Lách cách! Khuôn mặt xẹp trừng trừng. Một tia hồng phụt trong không khí, rồi một thoáng cầu vồng. Chỉ xanh khâu hàm dưới vào linh hồn. Tôi nhổ một chiếc răng từ lưỡi. Anh đã nuốt phần còn lại.








DA THỊT      

Người ta nói khi da thịt bị đe dọa nó có thể bốc lên cả ngàn kí lô và nhảy qua một bức tường cao hơn nó một chút đỉnh. Có lẽ đây là một trường hợp như vậy: bọn chúng đang rượt tôi vào một hẻm cụt, tất cả đều ăng ẳng những tiếng từ rãnh cống, những âm thanh thốt ra từ bụng chứ không phải từ miệng, và liên tiếp chém tôi bằng những vũ khí thô sơ, tự chế, tuy không trúng đầu nhưng lại rỉa từng mớ thịt từ lưng và vai tôi. Tôi chạy nhanh hết sức, có lẽ nhanh hơn nữa, tới một bức tường cao không thể tưởng tượng được. Tôi không còn dây phút để do dự. Tôi chẳng biết bên kia là gì. Tôi nhảy.









CHUNG QUANH CÁI ÙA RA

Tôi sống ở đây vì không có nhiều tiền và điều này cũng đúng với tất cả những người hàng xóm của tôi. Sự thật thì tôi là một trong những kẻ lang thang thua cuộc của cuộc đời. Tôi luôn né tránh trách nhiệm. Sau bữa cơm, tôi luôn liếm cái muỗng nhựa để cảm thông với một vật vô tri. Anh có biết tôi đã từng được đụ bởi cái muỗng? Chính cái muỗng này. Và sau đó, bởi nửa cái lưỡi lam. Từ cái viền của hòn dái tôi cho tới mép lỗ đít là 2 centimeter 1/4. Nó được gọi là perineum, một từ Hy Lạp, có nghĩa là: chung quanh cái ùa ra. 


ALL AROUND WHAT EMPTIES OUT

I live here because I do not have very much money and this is true of all my neighbors as well. In essence, I am one of life's losers and drifters, shunning responsibility whenever it arose. After each meal, I lick my plastic spoon in a gesture of solidarity with an inanimate object. Did you know that I was once fucked with my own spoon? This very spoon. And then, later, with half a razor. From the seam of my scrotum to the rim of my anus is about 15/16th of an inch. It's called the perineum, meaning, I think, in Greek, all around what empties out. 









KHỔ LẮM, NÓI MÃI

Sáng nào cũng phải thức dậy,
Xuống giường, đi dép vào, rồi vô toa lét,
Rồi đánh răng, rồi rửa mặt, rồi đi ỉa.
Ỉa xong thì lại phải chùi đít.
(Trong khi ỉa cũng còn phải địt nữa—nhục lắm.)
Rồi lại phải thay quần áo sạch.
Rồi lại phải đun nước và pha café trước khi được uống café.
Rồi lại phải nhai trước khi (phải) nuốt khi ăn sáng.
Sao họ không chế ra một cái máy nhai? Một cái máy nuốt?
Một cái máy để chùi đít? Một cái máy để uống café
Ðể cho tôi đỡ khổ?








NHỮNG TRẮC TRỞ CỦA THI CA

Bài thơ này được viết dưới nước
Trong một bong bóng sắt, bao quanh
Bởi những con cá mù, không giới tính.

Bài thơ này được sáng tác chung
Bởi một đàn ông điếc và một đàn bà câm,
Hai người dưng bị trói vào nhau, trần truồng,
Trong một căn nhà bụi bậm, bỏ trống.

Bài thơ này không được viết mà bị tạt
Lên tường vải của một bệnh viện chiến trường
Bởi một người lính sắp sửa chết.

Bài thơ này được rạch vào bê tông
Duới một độ đông lạnh,
Trong bóng tối hoàn toàn.

Bài thơ này được phác họa bằng bụi pha màu.
Không, nó được truyền bằng tiếng chim
Bởi một xác rữa.

Bài thơ này không được viết
Dưới điều kiện hoàn hảo.
Ánh đèn ngả màu xanh lá cây.
Ngoài trời thì u ám.



Nguồn: tienve.org

No comments:

Post a Comment