HÀNH TINH ĐƯỜI ƯƠI
Ðười ươi được khuyến khích
Mặc quần bò xanh,
Học văn phạm Anh ngữ.
Nổi điên lên,
Chúng làm nổ tung
Quốc Hội Hoa Kỳ.
Xung đột từng phố,
Xác dân vô số,
Văn minh cháy rụi.
Chiến binh đười ươi
Bị kẹt trong đài
Tưởng niệm Jefferson
Bị pháo kích banh thây
Bởi lính đười ươi
Của phe ta.
Tôi đã thấy bọn đười ươi này rất nhiều lần
Mặc những áo phông thật là vô nghĩa
Chen quầy tính tiền ở những tiệm rẻ tiền.
Cuối cùng Bush lên TV
Ðể thông báo rằng Tự Do và Dân Chủ
Ðã tiêu hủy phe tà.
Ðười ươi được khuyến khích
Mặc quần bò xanh,
Học văn phạm Anh ngữ.
Nổi điên lên,
Chúng làm nổ tung
Quốc Hội Hoa Kỳ.
Xung đột từng phố,
Xác dân vô số,
Văn minh cháy rụi.
Chiến binh đười ươi
Bị kẹt trong đài
Tưởng niệm Jefferson
Bị pháo kích banh thây
Bởi lính đười ươi
Của phe ta.
Tôi đã thấy bọn đười ươi này rất nhiều lần
Mặc những áo phông thật là vô nghĩa
Chen quầy tính tiền ở những tiệm rẻ tiền.
Cuối cùng Bush lên TV
Ðể thông báo rằng Tự Do và Dân Chủ
Ðã tiêu hủy phe tà.
Nguồn: talawas.org
Tôi nuốt cái chết mỗi ngày, để nuôi
Cái chết và sự sống trong bụng tôi,
Cho đến khi chung chạ này khoét thấu
Niêm mạc dạ dày để tràn lên da.
Không phê, tôi giải lao ba ngày,
Và từ chối về môi trường,
Cho đến khi thật nứng phồng,
Bằng mọi kỷ lục.
Nguồn: tienve.org
NHỮNG BÀN TAY LẠNH
Cô ấy luôn cảm thấy những bàn tay lạnh trên khắp mình,
Trên cổ và bụng, ở phía trước và sau, đùi ngoài và trong.
Những bàn tay xoè, đông lạnh khăng khăng áp vào mặt.
Đi một mình trên con đường sáng sủa quen thuộc, cô có thể
Cảm thấy những bàn tay buốt thịt dưới áo quần.
Nguồn: tienve.org
ĐI NẰM
“Đừng bao giờ tự coi mình là già,”
Ông già khuyên, trước khi ngủm
Trên cái thảm rực rỡ ở phòng khách.
Người chết chẳng màng tự vệ.
Hắn bị nhiều tổn thương sau khi chết.
Chỉ bốn phút sau khi chết,
Tên hắn bị xả từ lỗ đít,
Đầu hắn bị đá lăn bởi con hắn.
Nguồn: tienve.org
TƯƠNG THỰC TƯƠNG TẾ
Đói triền miên, chàng bú vợ.
Thèm quá, nàng mút chồng.
Tráng miệng, chàng nhấm nháp
Từng ngón tay và chân nàng.
Nàng cạp đỡ đùi chàng.
Sành thịt nhau, họ tẩm thịt nhau
Để áp chảo, chưng, hầm hay rô ti,
Hay ăn sống, kiểu sushi.
Tuy lòi mỡ, khiếm thịt, hở xương,
Họ vẫn có nhau, hai cái đầu nguyên vẹn
Để nhìn nhau cười mỗi bình minh.
Nguồn: tienve.org
UỐNG TRÀ
Sao tới tuổi này, gần chết, tôi mới
Được uống một thứ ngon như vầy?
Tại sao trước nay không ai mách
Tôi có một thứ ngon như vầy?
Thật là một từ chối hiểm ác.
Không gì trên đời này sướng bằng
Cảm giác của nó đọng đầy miệng.
Nó ngon quá tôi chẳng dám nuốt,
Tôi chẳng dám húp, tôi chẳng dám nhìn.
Tôi sẵn sàng đốt nhà, đốt cửa,
Tôi sẵn sàng chém cha, giết mẹ,
Để được uống trà mỗi ngày.
Nguồn: tienve.org
CỨNG VÀ MỀM
Tôi có người cha cứng.
Tôi có người mẹ mềm.
Mẹ mày mềm ở đâu?
- Mẹ tôi mềm ở khắp nơi.
Chỗ nào mẹ cũng mềm.
Mẹ áp cái mềm vào mặt tôi.
Tôi rờ cái mềm của mẹ.
Tôi rờ chỗ mềm nhất của mẹ.
Tôi bấu cái mềm nhất của mẹ.
Đau quá, mẹ sung sướng ứa nước mắt.
Còn cha mày? Cha mày cứng ở đâu?
- Cha tôi thì chỉ cứng ở một nơi.
Nguồn: tienve.org
NGƯỜI CHA MỀM
Cha tôi không cứng, ông mềm.
Thậm chí ông còn mềm hơn mẹ tôi.
Ông thích trùm cái mềm lên tôi.
Tôi thích nhúi vào cái mềm của ông.
Có người nói, “Mềm quá, hay gì?
Cứng chẳng sướng hơn sao?”
Nguồn: tienve.org
NGƯỜI MẸ CỨNG
Vì cha tôi mềm, mẹ tôi phải cứng.
Mẹ tôi, chỗ nào cũng cứng.
Nhìn tôi với cặp mắt cực kỳ cứng, mẹ bảo,
“Thằng cha mày mềm, nên tao phải cứng.”
Nguồn: tienve.org
TƯƠNG HỢP
Mẹ tôi câm, cha tôi điếc.
Mẹ tôi xí xọn, cha tôi nói nhiều.
Mẹ tôi lãnh cảm, cha tôi liệt dương.
Mẹ tôi dâm tà, cha tôi dâm đãng.
Mẹ tôi điếm, cha tôi đểu.
Mẹ tôi thủ đoạn, cha tôi xảo trá.
Mẹ tôi kiểu cọ, cha tôi vênh váo.
Mẹ tôi nông cạn, cha tôi dốt nát.
Mẹ tôi nhát, cha tôi hèn.
Mẹ tôi ngực lép, cha tôi bụng phệ.
Mẹ tôi hô, cha tôi móm.
Mẹ tôi ăn mặn, cha tôi khát nước.
Nguồn: tienve.org
ƯƠNG
ƯƠNG
(thân
tặng Nguyễn Đăng Thường)
Ở nước ta dạo này đường nào cũng có em.
Không có tao thì mày chỉ còn da bọc xương.
Nhà thương này dành riêng cho người nước ngoài.
Sau ngày Giải Phóng hắn bỗng liệt dương.
Các em nên luôn luôn noi gương Bác.
Con rể tôi là một thương gia Đài Loan.
Sao bà không gả con Phượng cho Việt Kiều?
Chỉ có sáu sợi lông mà mày cũng biết ngượng hả?!
Ui da em sướng quá anh ơi!
Cuộc đời tuy thê lương nhưng ta nên thừa hưởng.
Thỉnh thoảng phải dẫn nhau đi ăn ốc hương.
Khát nước thì uống xá xị Chương Dương.
Trong lãnh vực cải lương, ta là siêu cường quốc.
Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình Dương.
Anh thương em mãi mãi và mãi mãi.
No comments:
Post a Comment