NGUYỄN ĐĂNG THƯỜNG - BÍ ẨN / XÍ U LẤY TỜ / QUÊ GIÀU THÊM XÁC XƠ / CỨ NỰNG CẰM ĐẠI TƯỚNG / MẮT NHÌN NHAU KHÔ LỆ - thơ


BÍ ẨN

hơn cả loài hoa lài trung đông
trước cách mạng mùa xuân
là cuộc đời
của Sam B.

nỗi cô đơn ù tai
của thằng gù lưng đợi chờ
ở đền Thánh Mẫu
khi kiều nữ Esmeralda chưa tới

& cuộc đời
không chỉ là vài muỗng sữa
chua
trộn lẫn với vài giọt mật ong

những chữ những chữ những chữ
là cuộc đời
của Sam B.
ngôn từ là thơ ca





XÍ U LẤY TỜ

xin chào

nằm chơi xơi cỏ
thời đỉnh cao thịt chó
đây là tượng thánh Gióng đỏ
đúc bằng đồng nát của các tượng Lê-nin bị lật đổ
kính mời quí khách quá bộ vô
ngưỡng mộ

xin chào

ê, coi chừng đừng có hỗn láo
mày là thằng ngụy bưng bô mĩ
đớp bơ thừa sữa cặn của đế quốc đã bao năm rồi
giờ đây nhờ có một khúc ruột thơm ngàn dặm
mong được hợp hòa hợp giải
âu yếm mang khoai chiên mót hăm buộc gưa dư
coca quá date
về nước cho các con quan chúng tao thịt xôi
là đúng phắt theo đường lối
tự do bác ái công bằng XHCN rồi
chớ có lôi thôi

xin chào

ôi giấc mơ nay mộng đời du đảng côn đồ
sống trong lòng siêu mẫu mê đô
hay là chết bên bờ sông Hồng thối
những đêm sáng cờ sao
nhờ đảng nên quá ư là dễ dàng
hơn giấc mơ xưa
bên cầu biên giới
phải hông ông nhạc sĩ ơi

xin chào

ngày thơ hay như phở ngon
lắm kẻ như tao đây
ôm cái bụng rỗng táo bón kinh niên
dù chả được cho húp thử muỗng nào
vậy mà cớ chi
bọn tao cũng bị
són ị
hở mi

xin chào

khi bà ngoại nổi giận
vì còn cái lai quần nó cũng cạp
thì nó vẫn cứ táp táp táp
rồi tiếp tục sủa quáp quáp quáp
bởi nó là cháu ngoan bác Láp
và con ngoản tướng Ngáp

đéo mày cái thằng lỗ đít
ok cool see you later





QUÊ GIÀU THÊM XÁC XƠ

tôi trồng một cây nho
cây ớt và cây ngò
đại gia thảy đều có
trừ một cô vợ nhỏ

vợ lớn có năm mụ
mụ nào cũng có cu
ngực lưng mông hình xăm
mông đẹp như trăng rằm

dù đã mấy lần thăm
nhưng tôi chưa lấy ai
vì đã bảo người mai
rằng cu còn bé lắm

em chưa tỉnh giấc nồng
mây núi đã tồng ngồng
thầy kêu lên ngồi xế
tối mai ta phải về

em nghe bỗng rụng đùi
nhìn ai luống ngậm ngùi
ngày vui đời ngắn ngủi
bái bai cuộc đời vui

tôi chưa tỉnh giấc dài
tưởng ngủm vợ mừng húm
khiêng thây để trong chum
đốt xác bỏ vô chai

tôi men leo lề phải
về nước xơi bánh ướt
ăn quịt bị chủ rượt
dân chờ coi xơi tái

cái tổ chức sáu tai
ba đầu chưn tay cụt
tạc tượng thờ ông bụt
có bản mặt đá mài

tôi đi cầu không qua
thấy trời đã vào hạ
có một đàn bướm lạ
vào quán uống bia đá

a hiện thực thần bí
kiểu kinh dị mác kê
nhưng tới gần coi kĩ
thì chỉ là bướm kệ

nhập lậu từ sai na
tai đeo cặp đèn lồng
đỏ lòm xẩm chệt cống
bán mẹ và đợ cha

bày trò hề giỗ tổ
cờ lộng mão cung đình
nét đẹp văn hoá cổ
xuất phát từ ba đình

cái đẹp không cần nết
tiền bạc không cần đức
hạm tiền đem bán hết
đất nước đảo thừa sức

trồng người cái kiểu đó
ắt phải có hậu quả
đại gia tư bản đỏ
xã hội đen đảng ta

vinh danh chiến công xưa
hầu che giấu hiện tại
ngai vàng cố bám mãi
hùm sói khoác da lừa

kẻ thù không sau lưng
kẻ thù đứng trước mặt
kẻ thù đang quắc mắt
bè lũ cúi khòm lưng

còn đảng còn thanh lâu
còn đảng còn bợm nhậu
còn đảng còn ăn mày
còn đảng hết dân cày

khách sạn với sân gôn
tượng đài ngộp bóng cờ
xế khủng và xeo phôn
quê giàu thêm xác xơ
(trích “Thơ bất tận”)




CỨ NỰNG CẰM ĐẠI TƯỚNG

đêm đông trông cố hương
thấy các ngài lãnh tụ
tìm chỗ đặt tên đường
phố mới và phố cũ

đường sương gái buôn hương
đường mương nhường chuột cống
đường ngắn để bất lương
đường dài tìm lối sống

đường đông phạm văn đồng
có công an gác cổng
đường rộng đinh tiên rồng
phạm duy tới hát rống

xế tình vừa đổ bến
thì trâm gãy bình rơi
đứng rì và ngồi rên
chúng mình ối tình ơi

kiếp trước tình ta thắm
kiếp sau ráng chờ nhau
kiếp này thuyền bị đắm
kiếp muôn năm tới mau

mẹ già ăn hủ tiếu
nhớ con trai đi phiêu
ruộng vườn dâng đảng biếu
nhai trầu cắn hạt tiêu

hạt tiêu cắn làm đôi
cho thơm tho cái miệng
trầu đỏ thắm đôi môi
nắng trưa trên bờ giếng

nắng buồn nắng cháy thiêu
ngõ buồn màu hoa liễu
mưa buồn mưa xiêu xiêu
thơ buồn thơ thở kiều

mĩ nhân phải có lông
lông mặt dưới má hồng
dưới mũi ria hít-le
dưới cằm nguyễn ái xe

lưa thưa dăm lá hẹ
lá trúc và lá me
ta chẻ tóc làm bè
xuôi mái chèo bến nghé

giải nhứt thi ơ-rô
gái râu đã đoạt giải
tài gái và tài trai
chung một thân liễu bồ

người đẹp mang râu ria
là cái mốt thời thượng
vào quán uống cốc bia
cứ nựng cằm đại tướng

nếu tướng bảo nô sướng
thì nói là lộn bia
nếu má ria ngài chìa
thì đá té xuống giường

muốn biết chó có răng
đưa chưn cho nó cắn
lãnh tụ luôn nhăn răng
cười tình trước khi bắn

tui thì phải chơi khăm
khi bước vô phòng tắm
bắt võ tướng chùi căm
rồi lau con trăng rằm

có tro nào không tàn
có lễ nào không tan
có bia nào không cạn
có xe nào không cán

có củi nào không than
có than nào không van
có van nào không nài
có nài nào không nái

có tẩu nào không tán
có bạo nào không dạn
có bầu nào không bạn
có vô nào không vàn

có nách nào không thơm
có cơm nào không cháy
cớ chưn nào không chạy
có ngựa nào không bờm

có vua nào không quan
có quan nào không san
có khách nào không sạn
có làng nào không quán

(trích “Thơ bất tận”)





MẮT NHÌN NHAU KHÔ LỆ

trưa xuống sai na tao
mua há cẩu bánh bao
đông lạnh để cho thảo
và một chiếc tạc táo

cháu gái sẽ qua thăm
coi cậu đã chết chưa
chưa chết lại qua thăm
kể bao chuyện nắng mưa

cháu nay đã bốn mươi
ế chồng còn cô độc
di tản năm lên mười
cậu cháu đều cô độc

thứ sáu ra đón cháu
trên sân ga quốc tế
sẽ mặc áo len màu
và đội mũ bê-rê

thảo nửa đào nửa táo
tiếng ta pha tiếng tây
một ta bốn phần tây
hố hố mầy với tao

cậu cháu sẽ nâng chén
chén cậu và chén cháu
đời dễ có mấy phen
cậu cháu được gặp nhau

cháu có một cái lạ
tuy lạ mà không lạ
ớt cay xé miệng ha
muốn đã phải hít hà

đồng nghiệp có qua thăm
một cô bạn sư phạm
xa cách bốn mươi năm
mặt nhìn mặt chả dám

chị bạn có hai dâu
năm cháu nội gái trai
tôi có một cây dâu
mỗi năm cho vài trái

khoe giàu rồi khoe sang
anh giàu nhưng tôi sang
sức khoẻ thì ngang hàng
hai xe tải nặng hạng

các giáo sư tây đầm
nay chắc đã đào thai
thành bé tây bé đầm
tiếng mẹ mới lai rai

tới lúc phải bái bai
trên sân ga quốc tế
áp má rồi chia tay
mắt nhìn nhau khô lệ
(trích “Thơ bất tận”)

Nguồn: tienve.org

No comments:

Post a Comment