NGUYỄN QUỐC CHÁNH - TAI NẠN CỦA NHỮNG NGƯỜI CÓ ÂM HỘ TRÊN ĐẦU / 88 / GIÁC NGỘ / Ồ, OBAMA / VỚI NHON - thơ


TAI NẠN CỦA NHỮNG NGƯỜI CÓ ÂM HỘ TRÊN ĐẦU

Môi chị ta là của Angelina Joli. Và nhan sắc của Jolie là dám giỡn mặt tử thần, nhưng chị ta sợ rắn. Chị ta hay thắc mắc về số phận thằn lằn, chứ không phải ngày 30/4 đại thắng. Chị ta bị hợp chất a-xít của cộng sản và mùi dân tộc thúi hoắc cuỗm nhan sắc. Ám ảnh của chị ta là chứng hôi miệng của đàn ông sau chiến tranh — những kẻ bế tinh vì chiến thắng. Ôi, tinh trùng có mùi thuốc súng và cũng là một mặt trận! Thường thì chị ta chưa kịp nứng khi bị tuột quần, và luôn có vấn đề lịch sử ở tử cung lúc vô nhà tắm. Chị ta ăn ngon những trận đòn hoà bình. Chị ta không biết chiến tranh là một quán tính, nhưng chị ta biết chiến tranh bắt đầu ở Buôn Ma Thuột, nhưng chị ta lại không biết nó vẫn tiếp diễn trên giường, trong nhà thương, chợ, siêu thị, trường học và khắp mọi ngõ ngách. Chị ta là biểu tượng của cái dễ thương bị cuỗm linh hồn. Chị ta chưa từng xem phim sex. Chị ta biết chỉ mỗi dương vật! Trước khi làm tình chị ta nhắm mắt. Sau khi làm tình chị ta úp mặt: nấc! Chị ta chưa từng được bú, liếm! Chị ta chưa từng sướng!!! Linh hồn của chị ta bị a-xít của cộng sản cuỗm, và chiến tranh vẫn diễn biến trên giường, nhưng chị ta là Gà Móng Đỏ của mặt trận tư tưởng. À, thì ra chị ta cũng sướng! Mác phá trinh chị ta mà; Lê-nin lắp đít chị ta mà; Mao vác cày qua núi chị ta mà, và Bác ngậm ngùi an ủi chị ta mà. Chị ta không nhiễm thuốc diệt cỏ, nhưng cái gọi là linh hồn của chị ta thì đều lồi mắt, mù hoặc sứt môi. Chị ta là cái mỹ học tối tăm của Huyền thoại mẹ đó! Chị ta đêm đêm chong đèn ngồi nhớ lại thời Gà Móng Đỏ. Sướng nhé! Người ta nói: đàn bà tóc mây thì âm hộ trên đầu. Tóc chị ta được dự báo là có nhiều mây vào ngày Thúy Kiều thất tiết, nhưng cũng không che nổi mớ âm hộ trên đầu. Chị ta không biết bằng cách nào mà Âm hộ độc thoại, miệng và lưỡi còn không biết nói, huống chi mồng đốc, phao câu! Dĩ nhiên chị ta cũng không ngờ là âm hộ lại có trên đầu. Trong cuộc nhập thế bể dâu, Phật có trăm tay nghìn mắt. Trong cuộc dạo chơi cực nhọc của dioxin và thuốc lắc, con người sao không có trăm cặc nghìn âm hộ? Sao chị ta không nhân danh những người có tóc mây, khởi tố?!






88

Tao không thằng khốn nhưng tao thuộc điều 4
Tao đồng bào nhưng đừng quên tao chơi dao
Tao không bức tường nhưng tao cục gạch
Tao nhân lọai nhưng ba đời tao chết đói
Tao không hoạn quan nhưng tao đang quốc hội
Tao khẩu hiệu tự do đừng cho tao nô lệ
Tao không Bắc Kinh tao một mình chuyên chính
Tao đô-la tối đa đừng hòng tao Mỹ hoá
Tao không hoa nhài hay cứt lợn tao Thiên An Môn
Tao góp vốn toàn cầu chớ gọi tao bầy sâu
Tao không lòng lợn tiết canh tao khinh trò kiến nghị
Tao La Mã cộng hoà thủ tiêu chính trị
13-11-12




GIÁC NGỘ

Ông nội yêu nước mà không yêu nhà nước bảo hộ là vô Hoả lò
Hoả lò thải vì bệnh cổ trướng về nhà thì bị chó sủa
Bố yêu nước mà không yêu nhà nước thuộc địa là Côn đảo đày đoạ
Vượt ngục về đất liền chưa kịp hoàn hồn thì bị Việt minh tó
Nếu tôi yêu nước mà không yêu điều 4 hiến pháp hay điều 88 luật hình sự
Lại hay bép xép và viết lăng nhăng có ngày tù tội như chơi
Tôi sáng ra đất nước này kỳ lạ hễ ai yêu nó cũng đều nhũn thành bã
Thà yêu cỏ cây công viên và thần tượng những bãi cứt chó
Cây cỏ làm tươi gió và cứt chó truyền cảm về tự do của dòi bọ
Tôi yêu dòi bọ vì tự do của nó làm sạch cứt chó và trong cả gió
Lũ người hay sỉ nhục nhau bằng ví von với dòi bọ
Trong những phiên tòa cứt chó tôi hãnh diện là trạng sư của dòi bọ
Trong tình huống má tôi hàng ngày xả lo âu bắng cách chăm sóc bầy chó
Tôi càng không có lý do không yêu sự tận tụy của dòi bọ
Nếu ông tôi biết yêu những con sâu và những tấm vải lụa
Chắc bà tôi sẽ không chong đèn dệt cửi đến mù loà
Nếu bố tôi biết sơn đồng những pho tượng gỗ
Chắc má tôi sẽ bớt kén ăn và không mắc chứng mất ngủ
Cũng nhờ sự lầm lạc của ông và bố mà nay tôi biết yêu dòi bọ
Chắc vợ sắp sửa của tôi sẽ khỏi khịt mũi vì mùi cứt chó
27/6/2009






Ồ, OBAMA

Obama có tướng tinh của con khỉ, khỉ Châu phi.
Bản đồ nước Mỹ có hình dạng một con bò, bò Bắc Mỹ.
Chính trị dân chủ đã vượt qua kỳ thị, kỳ thị Huê Kỳ.

Chính trị trong chăn là chính trị của chí rận.
Chính trị dưới gậm giường là chính trị của nghêu sò ốc hến.
Chính trị bộ chính trị là chính trị của phim chưởng Thần Đao Nhất Dương Chỉ.

Không biết Hương có vui không khi Obama là Tổng thống?
Không biết Linh có trề môi không khi Obama là Tổng thống?
Tôi thấy có một diệu kỳ xẹt qua khi Obama là Tổng thống!  

Trong tương quan giữa quyền lực, quyền lợi và quyền con người
Chính trị ở đâu? Ở giếng dầu? Ở cơ cấu tả hữư? Hay ở trên đầu thiên hạ?
Có lẽ chính trị đáng giá là tạo ra cảm hứng về một cơ hội cho tất cả.

Từ Obama hiện ra một quá khứ ám ảnh của lịch sử có những khúc quành
Ánh lên sự sống, và chỉ có không tưởng, cực quyền mới là con đường thẳng
Của tuyệt vọng, loại chính trị thần bí rút vào xương tuỷ phá huỷ hy vọng.
5/11/2008





VỚI NHON

Nhon kể mới đi chơi San Fransico về. Ở đó bảo tàng nghệ thuật dấy lên cái khổ của bảo tàng cách mạng. Thì ra ăn mày tiếp thị ngộ hơn ăn mày năn nỉ. Trong tình thế kẻ lạ hễ đúng là sai nghe có vẻ chí lý. Kìa, họ khoe “minh triết Việt Nam” ầm ĩ, nhưng có thể tìm nó ở đâu nếu không nhìn vào cái đít chai con khỉ. Mấy đứa Hồng Kông đeo kính mô đen ở nhà ga, trong rạp hát mà đã không tránh khỏi áp lực của viễn cảnh nị tả ngộ xị. Tình trạng toàn cầu khiến một cô màu và một bà trắng chung nhà đôi khi cẩn thận đến kiên nhẫn. Loài gấu trắng đánh hơi khoảng 3 triệu người hay nằm mơ sẽ di dân lên bắc cực. Tự hào về con rồng bay hay con rùa đá là những cảm xúc lố bịch. Ý nghĩa của chữ muôn năm nằm trong dáng vẻ của người ngồi ỉa. Còn tính chất của từ vĩ đại tùy thuộc vào âm thanh của một người ngồi hay đứng đái. Và biển ở nơi nào cũng có thể lấy tù túng ra khỏi tế bào thân thể. Nên nhớ cây cỏ mùa xuân thường gạ gẫm côn trùng, cầm thú, người ngợm vào cơn động cỡn. Một nơi đáng nhớ là ra đường không phải thở cái ô nhiễm. Chắc căn cước là thứ đếch cần chứng minh mà gần như phải thông hành với sự nhấp nhổm. Mấy ngón tay sẽ chạm cơ hội đom đóm nếu cái đầu bỏ xuống những định kiến. Sẽ đến lúc thị giác và âm nhạc lấy hết thị phần của tưởng tượng. Sợ rồi người ta mơ và nghĩ theo những ký hiệu hiếu kỳ. Nguồn của gót chân nhấp nhô trên má chứ không phải bì bõm dưới vũng hay di di trong đống gạch vụn của mấy nhà khảo cổ. Thiệt là ngoạn mục khi nọc độc kỳ nhông giúp nó ra khỏi dạ dày con ếch. Sau khi đọc Freud hay Jung chắc phải đánh răng rồi tập yoga hay ngồi thiền. Vẻ đẹp của cảm xúc là kỹ năng thăng bằng trước những kỷ lục bất định. Quá khứ không có mùa thu nên nhớ thừ người thịt kho và giá sống. Căn phòng trống cái tủ rỗng cửa sổ rộng và nắng chiều rất nóng. Hai cây xương rồng trong chậu nhỏ vẫn sống và trổ bông. Trên răng lược còn dính vài sợi tóc. Đôi lúc thấy chết ngắt trong tiếng ồn đinh tai nhức óc. Tuyệt vời nhất là mồ côi trước cờ xí và lịch sử quái ác của dân tộc. Đôi khi cứ để cõi lòng nhỏ vài giọt nước mắt, rồi lùa lưỡi qua răng, vuốt lại tóc cho thẳng. Mùa đông, thọc tay vào túi, bước sải chân. 
6/11/2008


Nguồn: tienve.org

No comments:

Post a Comment